Friday, April 27, 2012

Chia sẻ kinh nghiệm tập đi

*Công cuộc học đứng và đi của Quậy Quậy.
Tầm 6 tháng rưỡi thì phải, nó ngồi thẳng lưng, 7 tháng hơn là chuẩn bị bò. 8 tháng là bò như giặc. từ khi bò, nó cũng bắt đầu mò mẫm để đứng lên.
Tầm này nó rất khoái được đứng, nếu mà mình xốc nách cho đứng thì khoái lắm, nhảy nhót liên hồi ko ngừng. Nhưng educator bảo ko nên, nó tự làm lấy, nếu nó tự nắm đồ đạc đứng lên thì do nó, mình ko đuọc xốc hay tự ý cho nó đứng dựa vào bất cứ gì. Thế là mình ko "giúp đỡ" nó, nó làm được thì làm, ko thì thôi.
Mình ko dùng xe tập đi, lý do thì đã nói rồi.
Con béo mới đầu vịn bàn ghế, thành cũi giường đứng lên, những ngày đầu đứng xiêu vẹo, té lạch bạch, té thì mình dang tay đỡ, ko có xốc nách, vịn người, nắm tay nó gì ráo. (vì ai biết, sợ nó mệt, chịu ko nổi mới té, nếu mình "giúp" thì lại thành "ép" nó, sợ nó mỏi lưng, hại cột sống. đó là lý do educator bảo đừng có giúp là vậy đó!)
Dần dần sau vài ngày, nắm đồ đứng lên rất xiềng, nhưng ko biết bước chân đi
Sau đó mới chập chững, mình để tự vịn đồ đạc thích thì đi, ko có tập. 
Thi thoảng nó muốn nắm mình đứng lên, mình dang 2 cánh tay ra trước mặt nó, nó tự nắm, vịn mà đứng, lực là hoan toàn ở nó, mình đóng vai trò như cái cột mà thôi, ko bợ đỡ gì hết á, té lạch bạch hoài à!
Thế mà cũng dần dần cứng cáp, sau có vài ngày là huých cái đứng lên, có những thứ như tường, bấu víu đâu có đáng kể mà cũng tự lần mò tường đứng lên, khi nó nắm tay mình để đứng thì nhận ra dễ dàng là nó ko dựa vào mình nhiều.
Đến vài ngày trước thì nó tự ngồi chồm hổm 1 mình, thi thoảng đứng lên, mà thấp tè à, rồi lại ngồi chồm hổm trở lại. Tập hoài tập hoài, đến hôm qua nó đứng được vầy nè!  babycenter nói tụi trẻ con học 1 cái gì đó thì nó rất chăm, tới khi nào nó rành (master) rồi mới chuyển qua skill khác. Mình phục tụi nó ghê luôn!





 
*Các lời khuyên của educator: 
  • Khi trẻ tập đi, cố gắng massage bàn chân cho trẻ, dùng ngón trỏ và ngón cái mở các ngón chân của bé ra (vì em be vẫn còn reflex quặp ngón chân, massage này giúp bé dần dần mở ngón chân ra để đi) 
  • Nên cho bé đi bằng chân đất nhiều nhất có thể để bé học được các loại mặt phẳng, như đi trên cỏ khác với đi trên sàn gỗ, sàn bằng xi măng, cát, ... 
  • Không nên dùng xe tập đi
  • Không nên xốc nách cho bé đứng hoặc đi, khi bé học được cách giữ thăng bằng, bé sẽ tự làm những việc ấy, nếu xốc nách, sẽ gây hại cột sống cho bé. 
  • Khi bé bắt đầu đứng, nó sẽ ko biết tự ngồi khi mệt, hoặc bé sẽ khóc ré lên "cầu cứu" hoặc bé sẽ đứng mãi đến khi nào té cái phạch xuống đất. Mẹ chịu khó chỉ bé khi muốn ngồi thì phải làm cách nào, vài lần là bé sẽ tự biết làm.

Monday, April 23, 2012

Khi trẻ bị lác mắt (crossed eye/strabimus) / mắt lé

Fotografie stock: Newborn baby with squint front view
Khi bé nhà mình còn nhỏ (từ khi sinh ra đến 4 tháng), mắt bé hơi bị lác, mắt trái tròng đen 1 hướng, mắt phải tròng đen 1 hướng, mình rất lo lắng, vì nếu bố mẹ không khéo, bé sẽ bị tật thật sự, nếu bị tật thì sẽ phải đeo miếng dán mắt và phải chữa trị kịp thời, ... nhiêu khê, và tội nghiệp con gái. 
Mình hỏi bs thì họ nói đó là bình thường, trung bình sau 3 tháng là hết. Nhưng con mình 4 tháng vẫn bị. ;(( 
Mình hỏi 1 chị bạn mà mình biết chị cũng từng có kinh nghiệm, chị nói ở Mỹ, họ chỉ thật sự cho bé đi khám bác sỹ mắt (oculist) nếu: Tròng đen của 1 mắt hoàn toàn ko nhúc nhích nhiều, ko hoạt động, thuật ngữ gọi là mắt lười (lazy eye). VD: nếu bé nhìn vòng vòng (đưa vật cho bé nhìn và dy chuyển mà lòng đen ko cử động). Và đi khám sớm nhất là khi bé tròn 6 tháng. Tại Ý, dù bé bình thường, thì khám bs mắt khi bé tròn 1 tuổi. 
Các cách giúp bé ko bị lé hoặc tránh làm bé bị lé: 
  • không treo đồ chơi, vật gần mặt bé, ít nhất cách mắt/mặt/mũi 30cm. 
  • Không nói chuyện áp sát mặt vào mặt bé, đặc biệt khi cho bú, mẹ và bé rất gần nhau, tránh quá gần, bé sẽ bị lé 
  • Khi thấy mắt bé bị lé, cố gắng vỗ tay nhẹ nhẹ, "đánh thức" mắt bé, để bé chớp mắt và điều tiết.  
Bé nhà mình tầm 5 tháng là mắt đẹp, ko còn con đậu con bay nữa. Việc lé sinh lý là bình thường, mẹ ko nên lo lắng, nếu bé có biểu hiện thật sự nặng, thì nên mang bé đến bs mắt. Tuy nhiên, mỗi tháng, khi đi kiểm tra sức khỏe định kỳ cho bé, vẫn nên kể cho bác sỹ nghe. ;) 
*Hình sưu tập trên gettyimages.com


Khi bé không chịu thay tã

Con gái mình, từ khi biết bò (tầm 8 tháng) là rất rất ghét thay tã, dù trước kia nó cực kỳ ngoan, rất thích việc thay tã. Mình đã dùng mọi cách ngọt ngào, đến cho đồ chơi cầm trên tay, đến "hung dữ" nạt nộ, nó vẫn ko sợ (bình thường khi bị mẹ mắng là sợ, im ngay, nhưng lúc thay tã thì ko sợ). 
 Mình trích cái note rất ngắn mình ghi trên blog cá nhân để mọi người tham khảo. ;)
mình mệt với con béo ghê luôn! Cái gì cũng ngoan hết, ăn rất là ngoan, cho gì cũng ăn, cho gì cũng uống (dù tầm 8 tháng rưỡi, nó ko ham hố sữa nữa, nó uống 200ml cho buổi sáng, snack còn có 150ml thay vì 200 kèm theo 1 trái kiwi hoặc táo, lê tươi/ricotta), ngủ thì tàm tạm, tối nào mình cũng chầu 5-10 phút, đêm thì có hôm gọi 2, 3 lần, cũng có hôm "vật" mình, gọi cả 7-10 lần. Nhưng kệ, thấy mấy em khác còn quậy hơn nên coi như nó ngủ cũng Ok, chơi cũng giỏi, đi ra ngoài cũng giỏi, ko có gì phàn nàn! Nhưng mỗi việc làm mình rất mệt là thay tã, quần áo cho nó. Mới đầu còn sợ, giờ mặc cho mình la rát họng nó cũng ko sợ, bò chạy đi mất! (MÀ nó đã biết tủi thân, vài lần chơi những trò hư, hoặc giật kính bố, tát mặt bà nội, mình đều nạt NO! nó nhìn mình xong nước mắt ngắn dài dụi đầu vào vai mình), nhưng thay đồ thì nó ko ngán mình tý nào! ;(( Time out với độ tuổi này cũng ko áp dụng được. Mình lên babycenter, thấy thời điểm này đứa nào cũng y như nhau, và đa số cho rằng, cứ keep cool, loving, nhưng firm, cứng rắn, nó lộn, nó xoay, mặc nó, mình cứ lật nó lại, giữ chân nó, thay tã như là việc phải làm, nó có thể "strike" biểu tình, làm bất cứ gì nó thích, nhưng at the end of the day nó vẫn phải thay tã và thay quần áo. Điều quan trọng là ko kéo, dằng co làm nó đau, và ko nổi giận. đóng vai mẹ hiền thì nên đóng hoàn hảo ko nên lòi mặt chuột ra! haha! thật tình, mình bản thân luôn luôn cố gắng có tức, có cáu độ nào cũng hạn chế la ó, và đặc biệt luôn luôn mãi mãi ko bao giờ đánh con, vì đánh con là 1) Dạy nó ức hiếp, ỷ lớn hiếp nhỏ, ỷ mạnh hiếp yếu, thử có ai bằng tuổi mình, làm trái ý mình, mình có dám đánh người ta ko?? --> mình đánh con mình khi nó hư vì mình ko đủ khả năng dạy, giải thích, và ko có tính nhẫn nại 1 người mẹ cần phải có. 2) Là 1 minh chứng hùng hồn mình yếu thế, mình dỏm, ko thể dạy con nên dùng vũ lực bắt nó tuân theo, mình nghĩ nếu mình mà bất cứ lúc nào mình đánh con thì mình thất bại rồi. Hức! làm cha mẹ thật khó! Cố lên các bà mẹ ơi! ;)

Popular Posts